Phần 1: Chính sách di dân


Dưới thời Chô Sơn, chính sách đầu tiên nhằm bảo vệ U Lưng Tô và Tốc Tô là chính sách di dân.

Lúc bấy giờ, nạn cướp biển Nhật Bản hoành hành, liên tục xâm nhập lãnh thổ Chô Sơn và cướp lương thực của người dân. 

Để bảo vệ dân chúng, Chô Sơn đã ban hành chính sách hải Cấm, cấm người dân ra khơi.

Đồng thời, triều đình cũng thực hiện chính sách di dân, đưa toàn bộ cư dân trên đảo về đất liền.

Theo chính sách này, người dân sinh sống trên U Lưng Tô và Tốc Tô đã được di dời vào đất liền, khiến hai hòn đảo này trở thành vùng đất không có người sinh sống. 

Lợi dụng điều này, Nhật Bản tuyên bố rằng Chô Sơn đã tự từ bỏ chủ quyền đối với U Lưng Tô và Tốc Tô.

Tuy nhiên, dù không có cư dân sinh sống, Chô Sơn vẫn khẳng định chủ quyền của mình đối với hai hòn đảo này.

Nhà nước đã ghi chép rõ ràng về U Lưng Tô và Tốc Tô trong các tài liệu và bản đồ chính thức. 

Điều đó cho thấy Chô Sơn luôn nỗ lực để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ.

Ở đây, chúng ta có hai tấm bản đồ. Các em có thấy chúng giống nhau không?

Một tấm bản đồ được vẽ bởi Hàn Quốc, tấm còn lại do Nhật Bản vẽ.

Tấm bản đồ của Hàn Quốc được Chô Sơn vẽ vào năm 1454, -Thế Tông Thực Lục Địa Lý Chí. 

Tuy nhiên, vào năm 1592, khi Nhật Bản tiến hành xâm lược Chô Sơn.

Họ đã sao chép chính xác bản đồ này để phục vụ mục đích chiến tranh. Bản đồ sao chép của Nhật Bản có tên Bản Đồ Địa Lý Chô Sơn.

Điều quan trọng là ngay cả trên bản đồ của Nhật Bản, U Lưng Tô và Tốc Tô cũng được ghi nhận là lãnh thổ của Chô Sơn. 

Đây là một trong những bằng chứng cho thấy Nhật Bản từ lâu đã thừa nhận chủ quyền của Chô Sơn đối với Tốc Tô.